Hoa Nguyễn
(Trích Tư liệu tham khảo giới và xã hội số 116 ra ngày 20.02.2016)
Hiện nay cả nước có khoảng 7 triệu người khuyết tật, chiếm 7,8% dân số.
Trong khi Nhà nước đã ban hành những quy định về các quy chuẩn xây dựng và
quyền bình đẳng giao thông cho người khuyết tật nhưng khi bước chân xuống
đường, họ vẫn phấp phỏng lo âu bởi hạ tầng giao thông, đô thị với các thiết kế
tiếp cận dành cho họ mới chiếm một tỉ lệ rất khiêm tốn.
Công trình công cộng không dành cho người khuyết tật?
Việt Nam là một quốc gia có tỷ lệ người khuyết tật cao hơn so với các nước trong khu vực. Ngoài những rào cản mà người khuyết tật khó có thể hòa nhập xã hội như rào cản về tâm lý, rào cản về giáo dục, về việc làm, về cái nhìn của xã hội..., hầu hết những người khuyết tật cho rằng rào cản lớn nhất với họ chính là việc tiếp cận các công trình công cộng.
Đôi khi, chỉ vì những bậc tam cấp ngay cửa ra vào mà mọi cánh cửa, mọi cơ hội có thể đóng lại với người khuyết tật. Trên thực tế, việc tiếp cận các công trình xây dựng và các công trình giao thông của người khuyết tật tại Việt Nam còn rất nhiều hạn chế. Hệ thống cơ sở hạ tầng nước ta còn nhiều bất cập, nhiều công trình xây dựng, đặc biệt là những công trình cũ, chưa chú ý tới việc xây dựng các làn đường tiếp cận dành cho người khuyết tật.
Tại nhiều tòa nhà, công trình công cộng, nhà ga, bến xe, trên các tuyến đường, vỉa hè, cầu vượt dành cho người đi bộ thiếu những làn đường trượt dốc và hệ thống tay vịn dành cho họ. Trong khi đó, tại nhiều cơ quan, văn phòng, nhà chung cư không bố trí điểm đỗ xe dành riêng cho xe 3 bánh, hoặc thậm chí từ chối nhận trông loại phương tiện này.
Thực hiện quy định pháp luật, trong những năm qua các bộ, ngành, địa phương đã có cố gắng trong việc bảo đảm điều kiện tiếp cận công trình công cộng đối với người khuyết tật như: ban hành quy chuẩn, tiêu chuẩn xây dựng công trình công cộng bảo đảm cho người khuyết tật tiếp cận, cải tạo, sửa chữa các công trình công cộng chưa bảo đảm điều kiện tiếp cận...